[VDCCNTB] – Chương 9

Võng du chi chức nghiệp tiểu bạch – 网游之职业小白

Tác giả: Nhược tố thanh sam – 若素青衫

Dịch: Hàn Thiên

Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, đề nghị đừng mang ra khỏi blog của ta!

Chương 9 [Yên tĩnh chút]

Giới thiệu bối cảnh môn phái, xem xét phong cảnh môn phái, giúp môn phái cho chim ăn, cho gà ăn, đến rừng trúc phía sau núi cứu con chim nhỏ không biết tên màu sắc rực rỡ hoa lệ.

Sau đó bái sư, học nghệ, nhận trang phục môn phái, đổi vũ khí môn phái.

Mục Thanh Viễn 14 rất nhanh ăn mặc một bộ môn phái Tiêu Dao đứng trước ao nhỏ ngắm tới ngắm lui.

Tua rua thật dài đính ở phía sau, giày thêu màu tím, võ phục trắng tím đan xen, tay áo cuộn lên, viền điểm một cánh sen, có vẻ đặc biệt xinh đẹp đáng yêu.

Trên vai phải mang theo một đóa hoa lớn màu tím, gió vừa thổi cánh hoa khẽ đung đưa, vô cùng sống động.

Phía sau là tơ lụa thêu hoa văn hình dây leo, tiểu loli làm động tác ôm ngực, sợi tóc bị gió thổi bay bay, khuôn mặt tròn trịa nhỏ nhắn ửng hồng, muốn bao nhiêu đáng yêu liền có bấy nhiêu.

Cao Mục còn không biết loli khống* là cái gì, đã hướng về con gái mình vô sự tự thông.

(Hiểu đơn giản là luyến đồng a)

Hắn chuyển màn ảnh nhìn tới nhìn lui, nhìn thế nào cũng thấy yêu thích vô cùng, lại điều chỉnh thành góc nhìn quay chụp thay đổi góc độ quay đến quay đi, mà lúc này Tiêu sai ca và Moke Anna trong khung bạn tốt đã lv20.

Làm nhiệm vụ môn phái, sau đó xuất sư hạ sơn, hỗ trợ diệt cướp, bị xin đi nhờ đến thục địa tìm kiếm một vị thần y, lấy một thứ có thể hóa giải kịch độc trong nước giếng.

Mục Thanh Viễn 14 đổi lại vũ khí, Cao Mục không biết mình đến tột cùng thích hợp dùng cái gì, liền cầm bừa một thứ, phái Tiêu Dao vũ khí hầu như được hắn thử toàn bộ.

Đến khi di động trong túi vang lên, hắn mới lấy lại tinh thần, vừa nhìn thời gian dưới góc phải màn hình … Ai ya, thì ra đã đến giờ cơm tối.

Trên đầu Mục Thanh Viễn 14 đã hiện lv 15, đứng giữa đường xoay một vòng, nơi này có một phó bản đơn giản lv15, một người là có thể xoát được, nhưng hắn còn chưa tìm được cửa vào.

Do dự một chút, hắn vào kênh Mật gọi Viện Viện yêu Viên Viên.

[ Mật / ngươi nói với Viện Viện yêu Viên Viên nói: Tôi phải về trước đây, cảm ơn các cậu giúp đỡ. ]

Câu nói rất lâu không có hồi âm, Cao Mục có chút bất an điều khiển Mục Thanh Viễn 14 ở trước đỉnh núi vòng tới vòng lui.

Mấy phút sau, keng một tiếng tiếng nhắc nhở.

[ hệ thống: Thương Sơn Tiếu thỉnh cầu thêm ngài làm bạn tốt, chấp nhận? ]

Cao Mục sững sờ, ai đây?

Nhưng là có người chủ động thêm mình làm bạn tốt, hắn vẫn là rất vui vẻ, hơn nữa còn có chút căng thẳng.

Bấm chấp nhận, thanh hảo hữu bên cạnh có thêm một cái ava mới, là một nam nhân trưởng thành đeo mặt nạ sắt, đuôi ngựa trắng như tuyết cột cao, nhìn qua có chút huyễn khốc.

[ Mật / Thương Sơn Tiếu nói với ngươi: A xin lỗi tiểu mục, trước bận quá đều không thể mang cậu thăng cấp, buổi tối cậu rảnh không? ]

[ Mật / ngươi nói với Thương Sơn Tiếu: … Bạn là? ]

[ Mật / Thương Sơn Tiếu nói với ngươi: yoyo114 Tôi a! Viện Viện yêu Viên Viên, đây là cỡ lớn của tôi. ] (this is me, not mini me :3 )

[ Mật / ngươi nói với Thương Sơn Tiếu: A! ! Là cậu, sao lại đổi rồi? Cậu đổi ID ? Cậu nhanh như vậy liền mãn cấp? yoyo108 ]

[ Mật / Thương Sơn Tiếu nói với ngươi: … … ]

Cao Mục có chút ngượng ngùng, hắn đương nhiên nhìn thấy Thương Sơn Tiếu nói “Cỡ lớn”, nhưng hắn làm sao biết cỡ lớn là thứ gì?

Vì không muốn tiếp tục mất mặt, kỳ thực cũng là lo lắng Thương Sơn Tiếu sẽ bởi vì thiếu kiên nhẫn không muốn chơi với mình nữa, hắn cuống quít chuyển cửa sổ, mở ra baidu, tra xét một phát game cỡ lớn là có ý gì.

Sau khi biết được, hắn lại mau mau chuyển về trong game, lại phát hiện Thương Sơn Tiếu đã chat với hắn nhiều thật là nhiều.

[Cậu thật là cái gì cũng không biết a.]

[Chơi game lâu như vậy mới gặp được người mới hoàn toàn không biết gì như cậu mới lần đầu a, cậu quá đáng yêu . Lại nói, cậu đáng yêu như thế có thể tuyệt đối đừng tùy tiện bị người lừa a, trên thế giới này nam nhân xấu rất nhiều.”

Cao Mục:[…]

Thương Sơn Tiếu còn đang nói: [Cỡ lớn chính là acc đẳng cấp cao, trang bị thật, cậu cũng có thể lý giải thành là xét đến cùng có một cái acc, clone như là Viện Viện yêu Viên Viên của tôi, đẳng cấp thấp, trang bị thấp, tôi luyện cái acc kia chỉ là vì ở Tân Thủ thôn thu người. Bởi vì acc đã xuất sư không thể quay về Tân Thủ thôn, hiểu chưa?]

Thương Sơn Tiếu giải thích rất cẩn thận, hơn nữa không có nửa điểm thiếu kiên nhẫn. Cao Mục có chút cảm động, liền phát ra mấy cái đã hiểu, còn mang vào một cái mặt cười baby thiệt lớn.

Thương Sơn Tiếu đưa hắn ba bông hoa hồng, phát ra cái hôn gió, nói: [Cậu muốn off thì off đi, buổi tối lên, tôi mang cậu thăng cấp.]

Cao Mục vốn định về tối không ra nữa, chẳng biết vì sao lại có chút không nỡ, do dự một chút nói: [Buổi tối tôi không lên được, để tôi thử về nhà xem có chơi được trò này không]

[Cậu ở bên ngoài?] Thương Sơn Tiếu đánh cái dấu chấm hỏi.

[Quán net.] Cao Mục nói: [Tôi buổi tối nếu có thể chơi game, tôi liền onl.]

Thương Sơn Tiếu đại khái cũng cảm thấy hắn đối với máy vi tính không phải tinh thông như vậy, dù sao liền cơ sở game đều không có, hay là chơi máy vi tính cũng sẽ chỉ khởi động máy tắt máy.

Cao Mục cũng không biết suy nghĩ của Thương Sơn Tiếu, nhưng nếu như hắn biết, đại khái cũng sẽ nói kỳ thực cũng tám – chín gần gần mười, kém không xa.

Thương Sơn Tiếu cho hắn acc QQ và YY.

“Đây là kênh QQ và YY của bang chúng ta, cậu không hiểu trực tiếp tới hỏi, tôi nắm tay chỉ cậu. Nếu tôi không onl còn có lão đại.”

Lão đại đương nhiên là chỉ ngao huyết hàn, Cao Mục nhớ tới Ngạo Huyết Hàn tựa hồ cũng là clone, liền hỏi: “Bang chủ hắn cỡ lớn tên gì?”

[Nhất Tương Phong Thành.]

Cao Mục cảm thấy danh tự này quả thực khốc huyễn đến muốn bay lên, yên lặng mà nể phục cái tên, sau đó thêm vào thanh bạn tốt.

Sau khi phát lời mời hảo hữu, Cao Mục cùng Thương Sơn Tiếu nói bye bye, trực tiếp out game.

Ngày hôm nay hắn kết giao được bốn bằng hữu.

Ngạo Huyết Hàn, Viện Viện yêu Viên Viên, tiêu sái ca cùng Moke Anna.

Tuy rằng Anna từ đầu tới đuôi cũng không với hắn nói mấy câu, nhưng bọn họ đồng thời tổ đội đánh qua quái, hiện tại cũng người cùng bang hội, xem như là… bằng hữu chứ?

Hắn đến quầy bar rút thẻ, khi ra cửa lại nhìn quán net một chút, cảm giác mình quyết định của ngày hôm nay là đúng đắn, trong lòng một thoáng ung dung rất nhiều, thật vui vẻ trở về lấy máy của mình thử download game.

Chỉ là hắn vạn vạn không nghĩ tới, ngày hôm nay vẫn chưa hoàn toàn qua đi.

Hắn vừa tới trước trạm xe buýt, liền nghe đến phía sau có người gọi mình. Quay đầu nhìn lại, lại là bạn học trong lớp mình, một nhóm lớn người còn ăn mặc đồng phục học sinh đeo cặp sách, rõ ràng là từ khi thi xong vẫn chơi đến bây giờ, còn chưa về qua nhà. (như bạn Mục vại)

“Cao Mục!” Cầm đầu chính là người gọi hắn trước cầu thang hôm nay, hỏi hắn có muốn đi liên hoan với mọi người không.

Vui sướng trên mặt Cao Mục còn chưa triệt để thu lại, bởi vì tâm tình không tệ, thân thiện không giống với biểu hiện thường thấy, không phải cẩn thận hay bất an.

“Đi ăn cơm?” Cao Mục nhìn đồng hồ, “Còn tưởng rằng các ngươi đã sớm đi rồi.”

“Vừa mới ăn cơm xong a, buổi chiều mọi người sẽ đi hát a.” Nam sinh vỗ vỗ bả vai hắn, “Cậu còn chưa về?”

Cao Mục loan mở mắt, không biết ở đắc ý cái gì nói: “Tôi mới từ hàng net đi ra”

Mọi người lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, còn có nữ sinh trực tiếp liền nói: “Đây là làm sao? Thi xong cậu mới mở phong ấn sao?”

Cả nhà ha ha ha ha cười lên, cũng có người nói: “Không sai a, đi làm mà ? Chơi game?”

“Ân.” Cao Mục tự hào gật đầu, “Hư không 2.”

Kỳ thực hắn muốn nói Hư không võ hiệp 2, có thể trước lùi thẻ thì nghe có người hỏi cày thuê Hư không 2, liền cảm thấy nói Hư không 2 có cảm giác giống vậy.

Quả nhiên, này vừa nói mọi người lại kinh ngạc hơn .

“Không thấy được a Cao Mục, tôi nói, cậu có phải là ba năm đều đang giả bộ không?”

“Không có không có.” Cao Mục cản vội vàng lắc đầu, “Chơi lần đầu.”

“Được rồi.” Những người khác cũng không thật muốn nghe hắn giải thích, nam sinh cầm đầu kéo hắn, nói: “Xảo ngộ thế này, đi cùng nhau ăn cơm, Mọi người tụ tập một bữa cuối cùng!”

Lần này lại không có ai đứng ra từ chối, đều trêu ghẹo để hắn cùng đi.

Cao Mục mở cờ trong bụng, hắn lần đầu được mời như vậy, sớm biết thế liền sớm chút chơi game .

Mấy người một đường đi một đường tán gẫu, đám học sinh này bên trong cũng có đứa chơi Hư không 2, còn không chỉ một acc, Cao Mục lần đầu cùng cùng bạn đồng lứa nói chuyện, tuy rằng rất nhiều thứ hắn đều nghe không hiểu, nhưng tốt xấu có thể nói mấy câu .

Cũng có người nhiệt tình với hắn giới thiệu cách giúp hắn sau này thăng cấp ngày càng nhanh.

“Đáng tiếc, chúng ta không phải một server.” Nam sinh nói: “Cậu là server mới à?”

“Ân.”

“Server mới, mọi người cùng xuất phát điểm, sẽ không bị acc lớn chèn ép.” Người kia nói dừng một chút, “Bất quá có một bang cậu phải chú ý chút a, làm hết sức đừng tìm bọn họ dính líu quan hệ.”

“Bang nào?” Cao Mục hiếu kỳ hỏi.

“Chiến Vương.” Nam sinh nói, còn quay đầu đi hỏi mấy người khác cùng chơi trò này, “Là Chiến Vương, đúng không?”

“Đúng vậy.” Một nữ sinh thăm thò đầu tới nói: “Chiến Vương đám người kia thích nhất bắt nạt nhỏ yếu, lại thích đánh nhau, cả ngày nghĩ bá phục phiền chết luôn.”

Cao Mục suy nghĩ một chút, cảm thấy rất nghi hoặc, “Làm sao một bang hội có thể thông dụng vậy?” Tuy rằng hắn đối với rất nhiều chuyện không hiểu nổi, nhưng cũng biết bang này ở server này, làm sao lại có quan hệ với các server khác?

“Phân hội a.” Nam sinh nói: “Chiến Vương tổng hội là bang lao thành của server, được cho là bang nổi danh nhất, sau đó làm rất lớn liền phái người đi các server khác lập bang, cũng gọi là Chiến Vương, Chiến Vương server khác sẽ có chút khác biệt với tên bang Chiến Vương ban đầu, đương nhiên những người này có ngầm cùng bên chính tông hay không thì không biết, bất quá ở bề ngoài vẫn là sẽ làm dáng một chút, dù sao cũng là lợi ích tập thể hiệu ứng đám đông mà.”

Cao Mục nhớ tới Moke Anna nói “Chiến Vương”, sau đó đổi bang đến Chiến Kỳ.

Chiến Vương là tổng hội ý tứ sao? Nếu đều là một bang, tại sao còn chuyển nhượng a?

Rất hiển nhiên, Cao Mục hoàn toàn không nghĩ tới một thể giới giả lập sao lại có thể phức tạp thâm ảo đến thế, hắn gãi gãi cái cổ, tuy rằng không rõ nhưng cũng chưa nghĩ ra muốn làm sao đặt câu hỏi, sợ hỏi thêm đối phương liền ngại phiền.

“Nói chung cậu thấy bọn nó thì đi đường vòng là tốt rồi.” Nam sinh cuối cùng tổng kết một câu, vỗ vỗ Cao Mục vai.

Cao Mục ừ một tiếng, cảm thấy có chút chột dạ.

Một bữa liên hoan tốt nghiệp, một nhóm người thương lượng đến thương lượng đi, cuối cùng quyết định đi ăn hải sản. Cao Mục dị ứng tôm, nhưng hắn vẫn là cười gật đầu, nửa điểm do dự cũng không có. (Ta cũng dị ứng tôm cua vại TT.TT)

Đến khi vào quán, tìm vị trí giữa ngồi giữa sảnh, một nhóm người vây quanh bàn tròn, líu ra líu ríu tiếng nói chuyện một thoáng có vẻ hơi ồn ào.

Cao Mục bị lôi kéo ở ngồi phía mấy nam sinh, mấy người nói tiếp chuyện game, bất quá không nói Hư không 2, mà là nói tới game khác.

Rất hiển nhiên ở trong đám người này, mặt khác có một trò chơi đối với bọn họ sức hấp dẫn lớn hơn một chút, người chơi cũng nhiều hơn.

Cao Mục chăm chú lắng nghe, nghĩ có nên thử chơi game này với bọn họ không? Có thể suy nghĩ một chút cũng đã tốt nghiệp, sau này cũng khó nói sẽ ra sao, huống hồ bọn họ cũng không nhất định sẽ rủ mình cùng chơi, vạn nhất thấy mình phiền thì sao?

Nghĩ như vậy, trong Hư không 2 gặp được người tốt bụng hiền lành, Cao Mục liền từ bỏ suy nghĩ đổi game.

Không bao lâu, trong nhà hàng người bắt đầu từ từ bắt đầu nhiều lên.

Cách bàn người nói chuyện cao giọng, Cao Mục nhìn thấy có khách nhíu mày nhìn sang bên này, hắn cảm thấy trên mặt có chút nóng, lại không tiện mở miệng ngăn cản hội bạn học của mình chú ý đúng mực một chút.

Người trẻ tuổi đều là yêu náo nhiệt, thêm vào tốt nghiệp không còn ràng buộc, tâm một thoáng thả đến mức thật thoáng, có ít hơi men rồi thì càng làm ầm ĩ .

Ăn được một nửa, Cao Mục đi tới phòng rửa tay.

Hắn cởi áo khoác đồng phục, chỉ mặc áo T-shirt trắng, quần áo đồng phục thông dụng, toàn thân toát ra vẻ yên tĩnh lại ngoan ngoãn.

Lúc đứng trước bồn rửa tay, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn trong gương, tóc mái hơi dài , nên đi tỉa chút a …

Hắn đưa tay sờ sờ mái đã chấm mắt, lại dùng nước vuốt vuốt lên tóc, đang muốn xoay người đi ra ngoài, cửa bị đẩy ra .

Lô Chinh vừa vào cửa liền nhận ra đứa bé này.

Trong đại sảnh đám kia học sinh quá ồn ào, anh muốn nghiêm chỉnh nói một câu cũng phải rống rát họng, vì thế hắn bất mãn mà nhìn bên kia vài cái, hi vọng đối phương có thể chú ý tới sau đó ý thức được loại hành vi không văn minh này.

Có thể ngoại trừ đứa bé này, những người khác tựa hồ hoàn toàn không có phát hiện, mà đứa nhỏ này mặc dù phát hiện, cũng hoàn toàn không có để ý.

Anh nhất thời có chút không vui, cùng tiểu hài nhi gặp thoáng qua thì nói một câu, “Các người ăn cơm có thể hay không yên tĩnh một chút sao?”


Thiệt tình lâu lắm ta mới được nghỉ hoàn toàn một ngày >.<

KLQ cơ mà ta là ta vẫn rất xoắn xuýt cái đoạn xưng hô giữa các nhân vật >.< >.< >.<

 

1 Comments

Bình luận về bài viết này