Võng du chi chức nghiệp tiểu bạch – 网游之职业小白
Tác giả: Nhược tố thanh sam – 若素青衫
Dịch: Hàn Thiên
Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, đề nghị đừng mang ra khỏi blog của ta!
Chương 11 [Âm thanh của họ]
Đây là một chuyện cũ bi thương.
Cao Mục ôm đầu gối ngồi trên ghế, nhìn tốc độ download và thời gian hoàn thành mà câm nín.
Hắn xưa nay không biết down game hóa ra lại mất thời gian như vậy! Tốc độ mạng nhà họ không đủ nhanh, cũng chưa nâng cấp, bởi vì người trong nhà hầu như đều không biết dùng internet, chỉ có hắn lên mạng tra tư liệu mà thôi.
Thường ngày mở vài ba trang web, vẫn cảm thấy rất nhanh, bây giờ có thể thấy cái tốc độ tải này… Cao Mục cuối cùng cũng coi như cảm nhận được một chút cái đám bạn vẫn gọi là “Đau “bi””
Thương Sơn Tiếu: [Thế nào? Cài được không?]
Mục Thanh Viễn 14:[Được, cảm ơn cậu, phiền phức cậu còn dạy tôi từng bước một… Tôi trước còn chưa từng chơi game hay web gì đó, không biết client là cái gì…]
Cao Mục đánh chữ chậm, câu dài này đánh mất nửa ngày, lúc gửi lòng bàn tay còn ướt một tầng mồ hôi.
Thương Sơn Tiếu: [Không có gì, bây giờ tải client xong thì dễ hơn nhiều rồi, patch không cần dùng tay đánh, thuận tiện hơn rất nhiều, dạy cũng không khó, cậu học rất nhanh, nói một lần đã hiểu.]
Mục Thanh Viễn 14: [Cảm ơn cậu nha, giờ cũng muộn rồi… Ngày mai cậu không phải đi làm sao?”
Thương Sơn Tiếu: [Thi đại học, trường học nghỉ.]
Cao Mục sửng sốt một chút, hắn cho rằng Thương Sơn Tiếu là người đi làm, nguyên lai cũng là học sinh như mình? Bất quá nghe giọng điệu này không phải là đảng lớp 12, so với mình còn nhỏ?
Cao Mục cảm thấy có chút khó mà tin nổi, hắn đúng là không cảm thấy lòng tự ái “Xấu hổ vì lĩnh giáo người nhỏ tuổi hơn mình”, ngược lại là một thoáng cao hứng lên, cảm thấy có bạn cùng lứa tuổi nói chuyện .
Mục Thanh Viễn 14: [Cậu là học sinh? Cấp ba?]
Thương Sơn Tiếu: [Lớp 11, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của tôi.]
Cao Mục vui sướng nói: [Không cần khuếch đại vậy chứ, nếu cậu không ngại, tôi có thể dạy cậu.]
Thương Sơn Tiếu: [? ? Cậu cũng là đảng đi học? Cao trung? Đại học?]
Mục Thanh Viễn 14: [Lớp 12, mới vừa thi đại học xong.]
Thương Sơn Tiếu liền phát ra vài cái dấu chấm than lại đây, sau đó phát ra cái vẻ mặt ước ao ghen tị, em bé cắn khăn tay đầy mắt ai oán.
Thương Sơn Tiếu: [Ước ao ghen tị, cậu giải phóng rồi!]
Cao Mục trả lời cái mặt con nít cười rất dễ thương.
Thương Sơn Tiếu: [Tuy rằng cái vấn đề này hỏi ra có thể sẽ khiến cậu khó chịu, nhưng tôi vẫn là hiếu kỳ, cậu thi thế nào? Nguyện vọng vào đâu?]
Cao Mục từ từ đâm bàn phím, [Không sao, tôi thi rất tốt, phát huy bình thường.]
Cao Mục không nói chuyện nguyện vọng, bởi vì chính hắn cũng chưa xác định được, tự mình nghĩ không muốn đi.
Hắn lớn như vậy chưa từng rời khỏi nhà, đương nhiên , cũng không phải nói hắn sợ sệt chuyện đi xa, hắn tuy rằng hiểu biết tẻ nhạt, không biết kết bạn, nhưng không có nghĩa là ngay cả lá gan để làm điều đó cũng không có.
Hắn chỉ là mờ mịt mà thôi.
Nguyện vọng 1 của hắn là giáo viên kiến nghị cho hắn – H thị, mà nguyện vọng 2 là trong thành phố. Vốn là một đại học cũng không tồi, nhân vì chính mình mờ mịt, cũng không biết tương lai muốn làm cái gì (giống ta a L((), trường học nào nghành gì được, trường học nào ở nào đó chuyên nghiệp càng có danh tiếng, đối với hắn mà nói lại chỉ như cái phù hiệu không có chút chú ý nào, cũng không có cái gì đáng giá tác dụng tham khảo.
Ngón tay hắn ở trên bàn gõ chỉ trỏ, đầu kia Thương Sơn Tiếu đã trở lại.
Thương Sơn Tiếu: [Phát huy bình thường là tốt rồi, chúc cậu thi đậu trường cậu thích!]
Cao Mục sững sờ, hắn vốn tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục hỏi, còn đang suy nghĩ muốn làm sao trả lời mới được, lại không nghĩ rằng đối phương căn bản không phải tiếp tục có ý hỏi thăm.
Thương Sơn Tiếu như là đã quên câu hỏi kia, rất nói mau đến chỗ khác, [Game download thến nào rồi?]
Nói tới cái này, Cao Mục yên yên về: [Dự tính download hoàn thành thời gian… 48 giờ…]
Thương Sơn Tiếu phát ra cái ha ha vẻ mặt, nói: [Không có chuyện gì, trò chơi này là rất nặng, ngày hôm nay đừng tắt máy, chờ nó chậm rãi down đi, ngày mai tôi sẽ nói cho cậu biết nên làm sao lắp đặt.]
Cao Mục phát ra cái được, Thương Sơn Tiếu lại hỏi hắn: [YY down xong chưa?]
Cao Mục nhớ tới này tra , vội vàng đến xem, nói: [Down được rồi, chờ tôi cài đặt.]
Cài đặt phần mềm Cao Mục vẫn biết làm thế nào, hắn phần cứng hầu như không biết dùng thế nào, chọn một ổ trống không, sau đó tạo một tệp, viết tên “Hư không 2″ ba chữ.
Sau khi viết xong, tuy rằng cái kia folder kia còn trống, chẳng có cái tên nào làm Cao Mục cảm thấy hài lòng.
Báo nhỏ thật nhanh cài đặt xong xuôi, đăng kí acc, sau đó đăng nhập.
Đây là cái gì?
Cao Mục nhìn thế giới xa lại sửng sốt, hắn cho rằng là cũng là phần mềm tán gẫu như QQ, có thể rất hiển nhiên, nhưng đời đâu có như mơ. (chém J)))
Video trực tiếp, số phòng…
Hoàn toàn xem không hiểu khiến hắn một trận choáng đầu hoa mắt, thật giống đi tới dị thế giới!
Thương Sơn Tiếu: [Xong chưa? Số kênh…]
Thương Sơn Tiếu gửi cho hắn số kênh, còn nói: [Đi vào tôi dạy cho cậu đổi biệt danh, còn có sau đó rảnh rỗi tận lực đến kênh, chúng ta cần tra điểm cống hiến.”
Cao Mục: “…”
Hắn nhìn hiểu chữ, nhưng hoàn toàn không hiểu ý tứ của những lời này. Điểm cống hiến? Kênh? (Mục quen chữ nhưng chữ không quen Mục ahihi)
Cao Mục có chút không dám dùng YY, run rẩy trả lời Thương Sơn Tiếu: [Tôi không dùng cái này… Dùng như thế nào? Tôi xem không hiểu.]
Thương Sơn Tiếu lập tức kêu hắn tiện đồ lại đây, còn dùng bút đánh dấu, số kênh nên đưa vào ở nơi nào, đổi nick name ở nơi nào…
Thương Sơn Tiếu: [Không có gì, từ từ đi, tôi chậm rãi dạy cậu.]
Cao Mục rất cảm động, đối phương không hệ mất kiên nhẫn lại rất nhiệt tình, làm hắn vừa thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy như được cứu rỗi.
Nhập số kênh, enter, một cái cửa sổ bắn ra ngoài.
Phía trên bên trái có hình như biểu tượng bang Chiến kỳ, sau đó là tên lênh: (XX nhóm) Kênh Bang chiến Chiến Kỳ.
Cao Mục tò mò nhìn cái này giới, bên phải là một khoảng trắng bên trên có ghi chú.
Hắn còn chưa kịp nhìn kỹ, một thanh âm đột nhiên từ bên trong kèn đồng truyền tới, là giọng em gái mềm mại nhu nhuyễn. (hãy tưởng tượng giọng của Thủy Tiên *rùng mình*)
“Xin chào, nhập hội xin mời bấm 1, tìm người xin mời bấm 2, liên minh xin mời bấm 3, du khách xin mời nhảy xuống kênh tán gẫu.”
Cao Mục: “? ? ? ?”
Kèn đồng bên trong lập tức lại “Keng” một tiếng, sau đó một cái sang sảng thiếu niên âm xuất hiện .
“Tiểu Mục?”
Cao Mục nhìn thấy ID đối phương : [Chiến kỳ quản lý cao cấp — nhân sự tiếp đón ] Thương Sơn Tiếu
Thương Sơn Tiếu ID đằng trước mặc một bộ trang phục màu vàng, mà trước cái kia em gái phía trước mặc một bộ trang phục màu đỏ.
Bạn gái ID là: [Chiến kỳ quản lý cao cấp — Vật biểu tượng số 1] Ngươi thấy ta manh sao?
Bọn họ lúc nói chuyện, một cái biểu tượng đèn nhỏ màu xanh lục sẽ sáng lên.
Cao Mục hiểu được , đây là một phần mềm chat voice, nhưng hiểu được trong nháy mắt, hắn vừa sợ chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.
Chờ chút! Hắn không thể nói chuyện a!
Thương Sơn Tiếu tựa hồ không có ý định nghe hắn nói, nói thẳng: “Là Tiểu Mục sao? Công bình đánh chữ.”
Ngươi thấy ta manh không? Ở đầu kia nói: “Đây chính là em gái mới tới? Cảm giác có chút ngốc manh A ha ha ha ha.”
Cao Mục xạm mặt lại, gõ tự: [Là tôi, ạch… tôi không thể nói chuyện.]
Thương Sơn Tiếu lẫm lẫm liệt liệt nói: “Tôi biết cậu không thể nói chuyện, đến đến tôi dạy cho cậu, nhìn thấy mấy cái nút ở dưới không? Có một cái là microphone đó, mở nó ra là có thể nói chuyện .”
Cao Mục lại về: [Không phải, tôi…không có mic.]
Thương Sơn Tiếu ở đầu kia ha ha ha ha cười lên, nói: “Đúng nha, cậu cũng không cần YY, tôi có thể hi vọng cậu cái gì đây! Cậu cả tai nghe cũng không có sao?”
Cao Mục nghe tiếng nói bọn họ, cảm thấy đặc biệt ngạc nhiên, nhưng lại sợ kinh động người nhà, giảm volume xuống, nói: [Tôi không dùng tai nghe, là loa.]
Ngươi thấy ta manh không? Ở đầu kia cũng cười lên, “Tiểu Mục cậu thật quá manh, cậu bình thường chơi cái gì vậy a?”
Giọng con gái cực kỳ dễ nghe, mềm mại, ngọt ngào, lỗ tai Cao Mục hơi đỏ lên, về: [thì lên mạng tra tư liệu.]
“Đúng rồi, Tiểu Mục là dân lớp 12.” Thương Sơn Tiếu nói một tiếng, “Cậu học nhất định rất giỏi, nghiêm túc như vậy, ngay cả máy tính cũng không biết chơi thế nào.”
Cao Mục phát ra emo hãn.
Thương Sơn Tiếu nói: “Nói không được coi như xong đi, hôm nào đi mua cái tai nghe a.”
Hắn nói xong lại thay áo cho Cao Mục, Cao Mục phát hiện trước tên mình đổi thành cái áo màu xanh lam, sau đó lại dựa theo Thương Sơn Tiếu hướng dẫn đổi biệt danh phòng thành tên nhân vật game.
“Về sau tiến vào kênh đều sẽ dùng cái này ID, không có chuyện gì liền buôn dưa chơi đùa, tăng điểm cống hiến.”
Thương Sơn Tiếu giới thiệu sơ lược cho hắn, Cao Mục trí nhớ tốt, nhớ rất nhanh, ngay lập tức sẽ đã hiểu.
Sau đó Thương Sơn Tiếu đem hắn mang tới phía dưới kênh tán gẫu, lúc này trong số trăm người online, có mấy người đang nhao nhao ồn ào nói chuyện, cái khác phần lớn đều không mở mạch, chỉ là đánh chữ.
Bên trong nhóm áo màu lục, áo màu lam, màu đỏ, trang phục màu vàng đều có.
Cao Mục nghe bọn họ chào hỏi mình, phát ra cái khuôn mặt tươi cười, sau đó kèn đồng lại “Keng” một tiếng, một cái ID mặc áo tím xuất hiện .
Áo này và những người khác đều không giống nhau. Cao Mục nghĩ.
“Lão đại!” Thương Sơn Tiếu nói: “Anh đã về rồi, cần người cho nắm sao?”
Cao Mục ý thức được, người này chính là Chiến Kỳ bang chủ kéo mình chơi lúc ban ngày, ID acc lớn là Nhất Tướng Phong Thành.
Quả nhiên, sau áo tím là ID [Chiến Kỳ bang chủ] Nhất Tướng Phong Thành.
“Lăn.” Nhất Tướng Phong Thành mở mạch, chỉ nói một chữ.
Giống như trong game làm cho người ta có cảm giác nghiêm túc, không dễ tiếp cận.
Những người khác lập tức ha ha ha cười, có giọng con gái lên tiếng, nói: “Bang chủ tâm tình không tốt a?”
“Không phải nói tối nay liên hoan bạn bè?”
“Sao lại về sớm như vậy.”
Lại có người mồm năm miệng mười, “Uống say ?”
Nhất Tướng Phong Thành nói: “Không nói cái này, khai hoang phó bản vực sâu ai đi không?”
“Em em em.”
“Em!”
“Kéo em đi! Cầu xin lăn lộn!”
Cao Mục không tham gia, chỉ có thể ở một bên nghe, sau đó nhìn bọn họ ở tán gẫu đến rất vui vẻ.
Cái cảm giác này rất kỳ diệu, quay về máy vi tính không hề làm gì, chỉ là nghe xa lạ người tán gẫu, xem người xa lạ đánh chữ, thì có một loại rất náo nhiệt bầu không khí chậm rãi bắt đầu bay lên cảm giác, rõ ràng là mình ngồi một mình ở phòng ngủ, nhưng thật giống như đứng giữa con đường náo nhiệt.
Nguyên lai người ở trong game luôn yêu thích mặc váy Loli đáng yêu, âm thanh lại sang sảng như ánh mặt trời, nói chuyện lẫm lẫm liệt liệt, người cũng đặc biệt hiền hoà; nguyên lai hội trưởng ở trong game đánh chữ không thích đánh dấu chấm câu, làm cho người ta có chút nghiêm túc, thanh âm nói chuyện như thế từ tính êm tai, trầm thấp, mặc dù nói chuyện ngắn gọn lại có chút nghiêm túc, nhưng ít đi thứ cảm giác lạnh lùng kia.
Nhất Tướng Phong Thành: “Mục Thanh Viễn?”
Cao Mục sững sờ, còn chưa kịp hồi phục, Thương Sơn Tiếu nói: “em cho Tiểu Mục số kênh, đang dạy em gái cách dùng YY.”
Nhất Tướng Phong Thành ừ một tiếng, một lát sau lại nói: “On Game không?”
Cao Mục bận bịu đánh chữ về: [Không ở, tôi off rồi.]
“Off?”
[Máy nhà tôi không cài game.]
Nhất Tướng Phong Thành ồ một tiếng, không hỏi nhiều, cũng không có hỏi tại sao không ra mạch.
Thương Sơn Tiếu đột nhiên nhớ ra cái gì đó, mờ mịt nói: “Hey chờ chút, tiểu Mục cậu lên YY thế nào? Nghe được không? Nghe được chúng tôi nói chuyện không?”
[Nghe được a.]
“… Cậu down game… Hình như rất chậm a…”
Cao Mục: “…”